Chẳng phải Hà Nội nơi đây nên mùa thu còn ngái ngủ...để chơi vơi những ngọn gió heo may, đôi lúc ùa về nhưng ko đủ làm bận lòng một giấc mơ xinh....Đến hôm nay mùa thu mới dịu dàng khẽ nhổm bước chân...nhưng vẫn còn nhẹ lắm....!
Anh gửi tặng em một khoảng trời đầy gió...
Mùa thu về lãng đãng ở trên cao
Một chút nắng phớt hồng đôi gò má
Chút mưa thơm cho môi ấy ngọt ngào...
Chẳng thấy mùi thơm của hoa sữa đâu anh, chỉ thấy nhớ thương nhoè hết cả....rồi lại ngẩn ngơ quay về hoài niệm giữa chiêm bao.... Cũng chẳng thấy phố cũ rêu phong, chỉ thấy một miền ký ức em trơn trợt....đôi lần vấp ngã...tỉnh dậy vẫn còn đau....nhưng qua hết rồi, cái thời nông nổi...khẽ vụng dại là thế thôi. Chỉ tại mùa thu rắc những yếu mềm, đa cảm.....ừa, chỉ tại "cái" mùa thu......Phải chăng dịu dàng quá!.... là chút mưa mây, chút tình gió lạnh gầy...làm lòng ta say đắm....dù biết mưa bụi đôi lần vẫn vô tình làm buồn len lén dưới hàng mi....Gió trôi theo làn tóc....có nỗi nhớ nào cứ quấn quýt bước em đi.....len trong tim một hương vị quá đổi ngọt ngào, khoảng khắc của mùa thu mới lãng mạn làm sao.....
Em yêu anh bằng tất cả những mùa thu cộng lại!
Giữ giùm em khe khẽ chút Thu vàng...
Nâng nhè nhẹ khoảng trời yêu anh nhé!
Để nồng nàn chẳng theo gió bay đi...